Bức tâm thư của một du học sinh Nhật
Việt Nam – nhà giàu và những đứa con chưa ngoan
Tôi đang là một du học sinh Nhật, có hơn 4 năm sinh sống tại Việt Nam. Với ngần ấy thời gian, tôi đã kịp hiểu một đạo lý giản đơn của người Việt: “Sự thật mất lòng”. Song không vì thế mà tôi sẽ ngoảnh ngơ trước những điều chưa hay, chưa đẹp ở đây. Hy vọng những gì mình viết ra, không gì ngoài sự thật, như một ly cà phê ngon tặng cho mảnh đất này, tuy đắng nhưng sẽ giúp người ta thoát khỏi cơn ngủ gục - ngủ gật trước những giá trị ảo và vô tình để những giá trị thật bị mai một.
Tôi có một nước Nhật để tự hào
Tôi tự hào vì nơi tôi lớn lên, không có rừng vàng biển bạc. Song, “trong đêm tối nhất, người ta mới thấy được, đâu là ngôi sao sáng nhất". Thế đấy, với một xứ sở thua thiệt về mọi mặt, nghèo tài nguyên, hàng năm gánh chịu sự đe dọa của hàng trăm trận động đất lớn nhỏ lại oằn mình gánh chịu vết thương chiến tranh nặng nề, vươn lên là cách duy nhất để nhân dân Nhật tồn tại và cho cả thế giới biết “có một nước Nhật như thế”.
Tôi tự hào vì đất nước tôi không có bề dày văn hiến lâu đời nên chúng tôi sẵn sàng học hỏi và tiếp nhận tinh hoa mà các dân tộc khác “chia sẻ”. Từ trong trứng nước, mỗi đứa trẻ đã được học cách cúi chào trước người khác. Cái cúi chào ấy là đại diện cho hệ tư tưởng của cả một dân tộc biết trọng thị, khiêm nhường nhưng tự trọng cao ngời.
Tôi tự hào vì đất nước tôi được thử thách nhiều hơn bất kỳ ai. Khi thảm họa động đất sóng thần kép diễn ra, cả thế giới gần như “chấn động”. Chấn động vì giữa hoang tàn, đổ nát, đói khổ và biệt lập, người ta chỉ nhìn thấy từng dòng người kiên nhẫn xếp hàng nhận cứu trợ và cúi đầu từ tốn cảm ơn. Không có cảnh hôi của, lên giá, cướp bóc, bạo lực nào diễn ra giữa sự cùng khổ. Chỉ chưa đầy một năm sau khi hàng loạt thành phố bị xóa sổ hoàn toàn, sự sống lại bắt đầu hồi sinh như chưa từng có biến cố nào đã xảy ra. Thế đấy, không có những thành tích to lớn để nói về nước Nhật nhưng thương hiệu “made in Japan”, là thương hiệu uy tín vượt trên mọi khuôn khổ, tiêu chuẩn khắt khe, được toàn cầu tôn trọng nhất mà tôi từng biết.
Bạn cũng có một nước Việt để tự hào
Nói Việt Nam là một “nhà giàu”, quả là không ngoa. Giàu tài nguyên, giàu truyền thống, giàu văn hóa… Nhưng con cháu của nhà giàu, sẽ phải đối mặt với những vấn đề nan giải của nhà giàu. Và không phải ai cũng biết cách sống có trách nhiệm trong sự giàu có ấy.
Thật đáng tự hào nếu bạn được lớn lên ở một đất nước được thiên nhiên ưu đãi với rừng vàng biển bạc. Đáng xấu hổ nếu xem đó là khoản thừa kế kếch xù, không bao giờ cạn. Thật tiếc đó lại là những gì tôi thấy. Tại các thành phố, chỉ cần nhà mình sạch sẽ là được, ngoài phạm vi ngôi nhà, bẩn đến đâu, không ai quan tâm. Ở các nhà máy, nếu không biết dồn rác thải ở đâu, họ sẽ cho chúng ra ngoài đường, sông suối, biển cả vì đó là “tài sản quốc gia” – đã có quốc gia lo, không phải việc của mỗi người dân. Tại một đất nước mà 80% dân số sống bằng nghề nông, đất đai, nước ngầm hầu như đã bị nhiễm độc, đến nỗi, người ta nói vui trong năm nữa thôi sẽ là thời đại của ung thư vì ăn gì cũng độc, không ít thì nhiều, không thể khác. Vì sao nên nỗi?
Thật đáng tự hào vì Việt Nam có 4000 năm văn hiến. Thật xấu hổ nếu 4000 năm văn hiến chỉ là một chương trong sách lịch sử chứ không được thể hiện trong cách hành xử đời thường. Thật buồn vì đó cũng là điều tôi thấy mỗi ngày.
Hãy chỉ cho tôi thấy rằng tôi đã sai nếu nói: Người Việt không biết xếp hàng, xếp hàng chỉ dành cho học sinh tiểu học; người Việt không biết tự hào về người Việt, nếu không thì Flappy Bird đã không phải chết yểu đau đớn; người Việt chửi hay còn hơn hát, cứ xách ba lô ra tới thủ đô một chuyến thì sẽ được mục sở thị; người Việt vẫn còn luyến tiếc văn hóa làng xã, giai cấp nếu không phải thế thì họ đã không đứng thẳng người chửi đổng và cúi rạp mình trước quyền lực bất công mà chẳng dám lên tiếng; người Việt có đôi mắt siêu hạng nhất vì nhìn đâu cũng thấy cơ hội để mánh mun, lọc lừa.
Tôi chưa từng thấy đất nước nào mà các bậc mẹ cha dạy dỗ con cháu cố gắng học hành để sau này là bác sỹ, phi công, thuyền trưởng… mà xuất phát không vì đam mê mà vì phong bì nhiều, đút lót dễ, giàu sang mấy hồi… Vì đâu nên nỗi?
Người Việt có một nền di sản độc đáo, một nguồn sức mạnh vô cùng to lớn, ai cũng nhìn thấy, chỉ có người Việt là không thấy hoặc từ chối nhìn thấy. Vì sao nên nỗi?
Tôi đang nhìn thấy một thế hệ, họ không còn biết phải tin vào điều gì, thậm chí còn không dám tin vào chính mình. Là một người Việt – khó lắm! Thật vậy sao?"
Cùng chủ đề
Bỏ chứng chỉ...
Tháng 12 là thời hạn mà Bộ trưởng Bộ GDĐT đưa ra để dứt điểm việc xoá chứng chỉ ngoại ngữ,...
Công bố giá...
Nhà xuất bản Giáo dục vừa có thông cáo báo chí về giá của 4 bộ sách giáo...
Bộ Giáo dục...
Bộ GD-ĐT vừa ra quyết định 512/QĐ-BGDĐT phê duyệt thêm 7 cuốn SGK lớp 1 sử dụng trong cơ sở giáo dục...
Bộ Tài chính...
Bộ Tài chính vừa có văn bản gửi các đơn vị đang chuẩn bị xuất bản sách giáo khoa (SGK)...
Hướng dẫn việc...
Thông tư số 01/2020/TT-BGDĐT ngày 30 tháng 01 năm 2020 - Hướng dẫn việc lựa chọn sách giáo khoa trong...
Từ Bộ giáo...
BỘ GIÁO DỤC YẾU KÉM - TRUYỀN THÔNG CÂU VIEW Tôi thật không thể hiểu, dân ta còn...
Vì sao em tự...
Vụ việc một em nam sinh THPT nhảy lầu tự sát và để lại thư tuyệt mệnh bày tỏ sự khủng hoảng tinh...
Cô giáo ở Hải...
Bà Trần Thị Ngọc Bảo – Hiệu trưởng Trường Tiểu học An Đồng (An Dương, Hải Phòng) cho biết, Ban giám...
5 Nữ toán học...
Nam giới thường nổi trội hơn trong việc tính toán nhưng cũng không ít phụ nữ chứng minh được tài...
3 nhà khoa học...
Ba nhà khoa học người Việt đã tạo nên kỳ tích mới cho lịch sử ngành vật lý Việt Nam, khi...
10 điều khiến...
"Phụ huynh xem bằng cấp của con như trang sức, học sinh đối phó, sinh viên sư phạm không yêu nghề, cán...
Chương trình...
Ban hành kèm theo Thông tư số: 17 /2009/TT-BGDĐT ngày 25 tháng 7 năm 2009 của Bộ trưởng Bộ Giáo...
Đổi mới căn...
1. Thực hiện Nghị quyết Trung ương 2 khóa VIII và các chủ trương của Đảng, Nhà nước về định hướng...
Dạy và học...
Đề án dạy và học ngoại ngữ trong hệ thống giáo dục quốc dân giai đoạn 2008-2020 là một đề...
Đất nước của...
Đây là một bài viết tôi sưu tầm được, nhưng tôi phải nói trước với bạn là ngôn...
Trăn trở về...
Người Việt trung bình đọc chưa tới 1 cuốn sách/năm. Nhưng không chỉ ít đọc sách, nhiều người...
Bức tâm thư...
Việt Nam – nhà giàu và những đứa con chưa ngoan Tôi đang là một du học sinh Nhật, có hơn...
Người Việt...
Cái tít này chắc nhiều người sẽ không thích, nhưng chúng ta hãy thử nhìn xung quanh...
Nỗi lo học sinh...
Có phải là nghịch lý không khi ai cũng kêu than chương trình học của chúng ta nặng, học bở...
Thời gian đào...
Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc vừa ký quyết định phê duyệt Khung cơ cấu hệ thống giáo dục quốc...
Sách giáo khoa...
Trang thông tin ProCon vừa đưa ra những mặt tích cực và tiêu cực xung quanh chuyện “đổi mới sách...
Báo cũ có thể...
Người Nhật Bản vốn nổi tiếng với những phát minh độc đáo và nhiều giải pháp thân thiện với...
Phụ huynh gây...
Khác với hầu hết các phụ huynh đặt nhiều kỳ vọng vào con mình với kết quả học tập tốt, đơn xin...
Có thể bạn cũng quan tâm
10 điều khiến...
"Phụ huynh xem bằng cấp của con như trang sức, học sinh đối phó, sinh viên sư phạm không yêu nghề, cán...
Thiên đường...
Một người đàn ông chết đi, và vì anh là một người tốt nên được lên Thiên đường....
Chỉ số thông...
Bạn tự hào là người có chỉ số thông minh IQ cao. Tuy nhiên, theo các nhà khoa học, nếu có...
Đôi cánh thiên...
Ngày xưa, một cậu bé luôn mặc cảm tự ti vì trên lưng cậu có hai vết thẹo rất rõ. Nó...
Cái bình nứt
Một người có hai cái bình lớn để khuân nước. Một trong hai cái bình có vết nứt, vì...
Tại sao Halloween...
Halloween viết rút gọn từ "All Hallows'Eve", nghĩa là "Buổi tối lễ chư Thánh", một lễ...
Bữa ăn cuối...
Một sinh viên ra trường thất nghiệp đã lâu, không tìm được việc làm. Sáng hôm...
Hai người du...
Hai người khách bộ hành đang đi cùng nhau trên một con đường, bỗng một người nhặt được một...
Đừng tránh né...
Bạn có biết rằng một con đại bàng biết trước một cơn bão sắp đến từ rất lâu ? Đại bàng...
Hiểu Bitcoin trong...
Chắc hẳn bạn đã quen với tên gọi Bitcoin, đồng tiền được nhắc đến nhiều trong thời gian gần đây đang...