Câu thi giao lưu - Lực vương đại lão

đưa vào giỏ hàng

Câu thi giao lưu - Lực vương đại lão

Tác giả: Nguyễn Minh Định, Phạm Viết Dần, Vũ Bá Tuấn, - Khối lớp: 0

Nói đến câu tay thì chắc mọi người đều nghĩ: “tưởng gì chứ câu tay thì ai mà chẳng biết” Có lẽ đúng như vậy, ai mà chẳng có những kỷ niệm đẹp của tuổi thơ gắn liền với cây cần tay bằng tre cong vút. Nhưng môn câu này đã hoàn toàn lột xác từ khi hình thức câu đài chính thức du nhập vào Việt Nam. Nó có nhiều khác biệt so với câu tay truyền thống, đặc biệt phát huy hiệu quả khi câu hồ, nếu bạn có đầy đủ kỹ thuật và kinh nghiệm thì hoàn toàn có thể áp dụng khi ra ngoài thiên nhiên.

Để có thể chơi được một cách bài bản thì có lẽ môn này không còn chỗ cho những tay mơ. Nhìn đống đồ nghề mà các cần thủ mang theo là các bạn sẽ hiểu, nào là cần, thùng, dù, rọ cá… đó là chưa kể những thứ phức tạp nhất nằm trong thùng đồ câu như dây, lưỡi, thẻo câu, phao đài… và đặc biệt là mồi câu với đủ thứ chai lọ và các túi mồi khô hay đông lạnh mà giá của chúng thì lại không hề rẻ chút nào, nói đơn giản có túi mồi câu bé xíu mà giá cũng đã nửa triệu bạc.

Chính nhờ các kỹ thuật và trang thiết bị hỗ trợ nên thao tác sẽ nhanh nhẹn và chính xác hơn nhiều so với cách câu truyền thống, ấy là chưa kể đến các bài mồi đa dạng để dụ cá tập trung lại với số đông vì thế môn câu này còn được biết đến với tên gọi “Kỹ thuật câu cạnh tranh” và là lựa chọn hàng đầu cho các cuộc thi tổ chức trong môi trường ao hồ. Mặc dù tốn kém và phức tạp như vậy nhưng vẫn có rất nhiều cần thủ đam mê môn câu này, bằng chứng là rất nhiều các hội nhóm được thành lập trên khắp cả nước.

Theo thời gian, nhiều cao thủ nay tuổi đã cao, tay không còn nhanh nhẹn, mắt cũng kém tinh tường hơn trước nhưng niềm đam mê thì không những vẫn vẹn nguyên mà hình như càng ngày nó càng lớn hơn. Cứ có dịp là họ tụ tập để tổ chức giao lưu hay tổ chức luôn một cuộc thi nho nhỏ, họ thi không phải vì danh hiệu hay phần thưởng vật chất mà họ tham gia để được thỏa cái đam mê, để được câu bằng chính trái tim và có lẽ quan trọng nhất là họ được gặp nhau nên chẳng ai quan tâm đến chuyện hơn thua con cá, vì vậy luật lệ ở những cuộc thi thế này cũng khá đơn giản, chẳng cần quy định về cần câu, dây câu hay nhiều thứ rối rắm khác… Cuộc sống hiện đại luôn tạo cho chúng ta rất nhiều áp lực, áp lực về gia đình, về công việc…

Có lẽ chính những lo toan của cuộc sống thường nhật đã làm họ ít được gặp nhau hơn, vì thế đây chính là dịp mà hình như ai cũng mong đợi để có những khoảng lặng giúp cho tinh thần thoải mái hơn khi trở lại với công việc. Bốc thăm xong là chỗ ai nấy ngồi, nghe câu thi mà tôi thấy họ chuyện trò rôm rả, khắp các góc hồ thỉnh thoảng lại rộ lên những tiếng cười giòn tan hòa lẫn trong tiếng reo vui của thiên nhiên đang chào đón những tia nắng sớm. Mồi câu thì chẳng ai giống ai, người thì chỉ tập trung câu cá chép hay săn những chú cá lớn, người thì chỉ thích câu rô phi và thế là khắp hồ các loại cá lớn nhỏ được kéo lên trong tiếng hò reo của bạn câu, của các ủng hộ viên…

Vui nhất có lẽ là mấy bác mải câu lọt xuống hồ, quần áo ướt nhẹp nhưng nét mặt thì vẫn tươi như hoa. Chỉ mấy phút sau là lại đâu vào đấy, cá lại lên đều đều. Để đảm bảo ai cũng được kéo cá nên cuộc thi được chia làm 2 hiệp, hết hiệp một BTC cũng tiến hành cân cá, chấm điểm… Các cần thủ thì đổi bờ và bốc thăm lại vị trí. Hình như có nắng nên cá ăn mạnh hơn, các cần thủ thi nhau kéo cá, tiếng reo hò lại rộn rã khắp mặt hồ.

Và cuối cùng có lẽ là phần vui nhất, ấy là khi BTC tổng kết trao giải và liên hoan giao lưu. Hồ câu được đóng lại, mọi người quây quần bên nhau, nắm tay nhau cùng hát, cùng nhảy. Bia được rót vào cúp để mọi người cùng nhau thưởng thức vì những cuộc thi như thế này thì khỏi phải nói, ai cũng chính là nhà vô địch. 

Các chủ đề được xem nhiều

HÃY ĐĂNG KÝ CÁC KÊNH YOUTUBE CỦA CHÚNG TÔI